Lưới điện tử thần - Chương 73
Lưới điện tử thần
Chương 73
Ngày đăng 13-11-2017
Tổng cộng 87 hồi
Đánh giá 8.5/10 với 91452 lượt xem
Mồ hôi đầm đìa, bấn loạn, Charlie Sommers nhìn hàng chục nghìn khách tham quan Triển lãm Năng lượng Mới xung quanh mình, một số hy vọng sẽ phát tài, một số hy vọng sẽ giúp đỡ được, nếu không thể cứu vớt hành tinh này, một số có mặt vì việc tạt vào đây một lúc dường như là ý tưởng hay.
Một số còn trẻ tuổi, những thiếu niên giống như anh ta cách đây nhiều năm, sẽ được truyền cảm hứng tham gia các khóa học khác nhau ở trường trung học sau khi tham quan các triển lãm dạng này. Thêm thời gian cho khoa học, bớt thời gian cho ngoại ngữ, lịch sử. Và trở thành những Edison của thế hệ họ.
Tất cả đang đứng trước nguy cơ.
Hãy ở yên đấy, cảnh sát đã bảo anh ta.
Đám đông chen lấn nhau, đẩy những chiếc xe xếp đầy các túi màu sắc đựng quà tặng của các công ty tham gia triển lãm, với logo in đậm: Kỹ thuật Dự trữ Điện, Pin Thế hệ Mới, Sáng kiến Địa nhiệt.
Hãy ở yên đấy…
Trừ việc tâm trí anh ta đang ở một chốn vợ anh ta vốn vẫn gọi là “tư duy Charlie.” Nó đang tự xoay xung quanh nó, giống như một máy phát điện, giống như một bánh đà tích điện. Mười nghìn vòng một phút. Nghĩ về lượng điện sử dụng trong trung tâm hội nghị này. Hai mươi megawatt.
Hai mươi triệu Watt.
Watt bằng volt nhân ampe…
Đủ điện để giật chết hàng nghìn người nếu được đưa qua khối kiến trúc siêu dẫn này. Hồ quang điện, hay đơn giản là điện rò qua đất, những dòng điện lớn chạy dọc theo thân thể, cướp đi sinh mạng và bỏ lại từng đống da thịt, tóc tai, áo quần âm ỉ cháy.
Hãy ở yên đấy…
Ôi, anh ta không thể.
Và, giống như bất cứ nhà sáng chế nào, Sommers cân nhắc những chi tiết thiết thực. Randall Jessen và Andi dù sao cũng sẽ không ra tay tấn công nhà máy điện bên cạnh. Bọn họ sẽ không thể liều lĩnh như thế vì cảnh sát sẽ gọi nhân viên bảo trì và đơn giản là sẽ ngắt nguồn. Nhưng có một đường dây chính chạy vào tòa nhà này. Có lẽ tương tự một đường dây truyền tải khu vực, nó đang chuyên chở dòng điện 138.000 volt. Bọn họ hẳn đã đấu nối với đường dây ấy để làm sàn, cầu thang, nắm đấm cửa nhiễm điện. Có thể lại một lần nữa, thang máy.
Sommers nghĩ:
Những người có mặt tại đây không thể tránh xa dòng điện.
Họ không thể tự bảo vệ mình.
Thế thì anh ta phải chặt đứt đầu con quái vật.
Không đời nào có chuyện hãy ở yên đấy được.
Nếu tìm thấy đường dây chạy vào đây trước khi Randall Jessen thực hiện thao tác cuối cùng, Sommers có thể gây ra đoản mạch. Anh ta sẽ chạy một sợi cáp từ đường dây kia trực tiếp tới dây tiếp đất. Kết quả sẽ là đoản mạch, kèm theo tia lửa điện lớn như tia lửa điện ở điểm đỗ xe buýt hôm trước, gây nổ aptomat của nhà máy điện trung tâm hội nghị, loại bỏ mối nguy hiểm. Hệ thống chiếu sáng khấn cấp sẽ bật nhưng nó có điện áp thấp - chắc ắc-quy chì - canxi mười hai volt. Với nguồn điện nhỏ như thế thì không lo điện giật. Sẽ có người kẹt trong thang máy, sẽ có hốt hoảng. Nhưng thương tích sẽ được hạn chế tối đa.
Nhưng rồi Sommers đột ngột nhận ra thực tế. Không có cách nào làm đoản mạch toàn bộ hệ thống điện ở đây ngoài cách nguy hiểm nhất là thao tác bằng tay trần trên đường dây đang chuyên chở 138.000 volt. Chỉ những thợ đặt đường dây cao thủ nhất mới dám thử. Đứng làm việc trong thùng cách điện hay trên máy bay trực thăng để tránh nguy cơ tiếp xúc với mặt đất, và mặc những bộ đồ faraday - thực ra là những bộ đồ kim loại - thợ đặt đường dây trực tiếp tiếp xúc với đường điện cao thế. Thực tế, họ trở thành một phần của nó, và hàng trăm nghìn volt chuyển động trong thân thể họ.
Charlie Sommers chưa bao giờ thử thao tác bằng tay trần trên đường điện cao thế, nhưng anh ta biết cách thao tác - về lý thuyết.
Giống như con chim đậu trên dây điện…
Trong gian triển lãm của Algonquin, Sommers vơ lấy hộp dụng cụ nghèo nàn đến thảm hại và mượn sợi dây điện loại nhẹ chịu được điện cao thế từ gian triển lãm bên cạnh. Anh ta chạy vào dãy hành lang thiếu ánh sáng, tìm một cánh cửa dành cho nhân viên phục vụ. Anh ta nhìn nắm đấm cửa bằng đồng, chỉ thoáng lưỡng lự, rồi kéo phắt ra, lao vào khu vực tầng hầm lờ mờ tối.