Kẻ phụng sự thầm lặng - Chương 32
Cairo
Ngày đăng 09-01-2016
Tổng cộng 64 hồi
Đánh giá 9.4/10 với 63325 lượt xem
0 giờ 19 phút tối thứ ba
Sự thật đã được phơi bày ở phòng thẩm vấn số 4 của nhà tù Bọ Cạp. Đúng như những gì Wazir Al-Zayyat đã nghi ngờ, Hussein Mandali không phải là một giáo viên trung học tầm thường. Hắn là một thành viên cao cấp trong tổ chức Thanh kiếm Allah và là Tổng tư lệnh quan trọng ở Imbaba. Hắn cũng thú nhận chính mình đã có mặt khi các tộc trưởng Tayyib thu âm lại buổi diễn thuyết của ông ta kêu gọi sự đứng lên chống lại chế độ, phiên họp được ghi âm diễn ra vào sáng Chủ nhật ở căn hộ số 2408 của toà tháp Ramses, một khu sang trọng phía bắc của câu lạc bộ thể thao Gezira, đầy những vị khách nước ngoài, những ngôi sao điện ảnh và những người bạn mới giàu có của chế độ. Việc kiểm tra nhanh qua các hồ sơ đã cho thấy ra căn hộ đang bị nghi vấn này được sở hữu bởi một công ty có tên là Nejab-Holdings, việc kiểm tra lần hai đã xác nhận rằng Nejab-Holdings được điều khiển bởi một Hoàng tử tên là Rashid bin Sultan al-Saud.
Đó không phải là lần đầu tiên tên của một vị Hoàng tử lại có liên hệ đến khủng bố của Hồi giáo Ai Cập. Nhiều năm nay, anh ta đã rót hàng triệu đô la vào túi những kẻ cuồng đạo Ai Cập bao gồm mặt trận và thực thể được điều khiển bởi tổ chức Thanh kiếm Allah. Nhưng bởi đây là Hoàng tử Arập – bởi vì nước Ai Cập nghèo khó đang chịu ơn viện trợ kinh tế của Arập, Al-Zayyat đã không có sự lựa chọn nào khác nên anh ta buộc lòng phải làm ngơ với sự nỗ lực làm từ thiện của vị Hoàng tử. Nhưng lần này thì khác, anh ta thầm nghĩ. Việc cho tiền vì lợi ích của đạo Hồi là một chuyện, việc viện trợ và cung cấp chỗ ở cho tên khủng bố muốn huỷ diệt chế độ của Mubarak lại hoàn toàn là chuyện khác. Nếu SSI tìm ra được những tộc trưởng Tayyid đang ẩn náu nơi nào đó trên lãnh thổ Ai cập thì cũng đủ để gây ra một cuộc chiến nhằm kết thúc việc xen vào nội bộ Ai Cập một cách triệt để.
Al-Zayyat đến toà tháp Ramses khoảng sau 10 giờ 30 phút và phát hiện ra toà nhà bị bao vây bởi hàng trăm cảnh sát mới vào nghề. Anh ta biết rằng hầu hết những viên cảnh sát trẻ tuổi này đã bí mật ủng hộ mục tiêu của tổ chức Thanh kiếm Allah. Rất nhiều trong số họ nếu có cơ hội sẽ sẵn lòng lặp lại hành động của trung uý Khaled Islambouli và cho một phát súng vào ngực của Pharaoh. Al-Zayyat bảo tài xế của mình lái xe đến dừng ở bên kia đường và hạ thấp cửa kính xuống. Một người đàn ông thấy được chiếc xe Mercedes của Văn phòng liền hối hả chạy qua.
“Chúng tôi đã đi vào đó khoảng 20 phút trước”, một nhân viên nói. “Trong đó không có ai cả. Rõ ràng là có một ai đó vừa mới ở đó, mà cho dù đó là ai đi nữa thì cũng đã vội vã bỏ đi. Có thức ăn ở trên bàn và những cái chảo ở trong bếp, mọi thứ đều còn ấm”.
Al-Zayyat lầm bầm chửi thề. Đó có phải là điềm xấu, hay là trong hàng ngũ của ta có một kẻ phản bội – một kẻ ở ngay trong SSI, người đã báo tới cho lãnh tụ Hồi giáo này về việc Mandali đang bị tra khảo.
Anh ta nói. “Phong toả tất cả các cầu ở Zamelek không ai được rời khỏi đảo mà không bị lục soát. Sau đó bắt đầu xét từng phòng bên trong toà tháp. Tôi không cần biết anh phải làm mất lòng những người nổi tiếng hay giàu có ở đây thế nào. Tôi muốn đảm bảo rằng gã lãnh tụ Hồi giáo hoàn toàn không có mặt ở bên trong toà tháp”.
Người nhân viên quay trở lại và chạy tới lối vào của tào nhà. Al-Zayyat lấy điện thoại từ trong túi và bấm số nội bộ của nhà tù Bọ Cạp.
“Vườn không nhà trống rồi”, anh ta nói với người đàn ông ở đầu kia.
“Chúng ta có nên chuyển sang tra khảo tiếp tên Mandali không?”.
“Không, hắn cũng hết thông tin gì cần thiết rồi”.
“Anh muốn chúng tôi làm gì hắn đây?”.
“Chúng ta chưa bao giờ bắt được hắn”, Al-Zayyat nói. “Chúng ta chưa bao giờ nghe về hắn. Hắn không là gì cả, không là ai cả”.