Lưới điện tử thần - Chương 47

Lưới điện tử thần - Chương 47

Lưới điện tử thần
Chương 47

Ngày đăng
Tổng cộng 87 hồi
Đánh giá 9.8/10 với 91457 lượt xem

Ti vi trong phòng thí nghiệm của Rhyme đang bật.
Mấy phút trước khi cuộc họp báo do Andi Jessen tổ chức diễn ra, người ta đã phát câu chuyện về Liên hợp Algonquin và bản thân Jessen. Rhyme tò mò muốn biết về người phụ nữ đó và chăm chú theo dõi người dẫn Chương trình lật giở những bước đi nghề nghiệp của chị ta. Cha chị ta đã làm chủ tịch và CEO của công ty trước chị ta ra sao. Tuy nhiên, không có yếu tố gia đình trị nào ở đây, người phụ nữ đó có bằng kỹ sư và kinh doanh, đã tự mình vươn lên, thực tế đã bắt đầu từ một thợ đặt đường dây trên mạn bắc bang New York.
Người ta trích dẫn phát biểu của Jessen, người gắn bó cả đời với Algonquin, về sự tận tâm tận lực chị ta dành cho công ty và mục tiêu xây dựng công ty trở thành đối tác số một cả về sản xuất lẫn môi giới bán điện. Rhyme không biết rằng, vì nhiều quy định được gỡ bỏ vài năm trước, các công ty điện lực càng ngày càng chen chân vào lĩnh vực môi giới: mua điện và khí đốt tự nhiên từ các công ty khác, sau đấy bán lại. Một số công ty thậm chí đã từ bỏ sản xuất và truyền tải điện mà thực tế, chỉ còn là người buôn bán với tài sản không có gì ngoài văn phòng, máy tính và điện thoại.
Cùng những ngân hàng rất lớn đứng đằng sau.
Theo phóng viên, đây là phong trào làm ăn kiểu Enron.
Tuy nhiên, Andi Jessen chưa bao giờ để bị lôi kéo về phía tiêu cực - ngông cuồng, ngạo mạn, tham lam. Người phụ nữ rắn rỏi, đầy nghị lực điều khiển Algonquin với sự chân phương đã lỗi thời và xa lánh đời sống phù phiếm. Ly dị chồng, không con cái. Jessen dường như không có cuộc đời nào khác ngoài Algonquin. Người thân duy nhất của chị ta là em trai, Randall Jessen, ở Philadelphia. Anh ta là quân nhân được tặng huân Chương trong thời gian sang Afghanistan chiến đấu, rồi giải ngũ sau khi bị thương vì một quả bom phát nổ vệ đường.
Andi thuộc số những người lớn tiếng nhất nước, ủng hộ siêu lưới điện - một lưới điện hợp nhất liên kết toàn bộ Bắc Mỹ. Chị ta cảm thấy đây là cách hiệu quả hơn rất nhiều để sản xuất và đưa điện đến đối tượng tiêu dùng. (Rhyme đồ rằng Algonquin sẽ giữ vai trò chủ chốt.)
Biệt hiệu của Jessen là “Kẻ Thống Soái” - tuy dường như chưa ai gọi chị ta trực tiếp như thế hay khi có chị ta hiện diện. Dường như biệt hiệu này ám chỉ cả phong cách quản lý cực kỳ tàn nhẫn với đối thủ lẫn những tham vọng dành cho Algonquin.
Sự hoài nghi gây tranh cãi của chị ta về năng lượng xanh được bộc lộ thẳng thừng trong một đoạn phỏng vấn.
“Đầu tiên, tôi muốn nói rằng chúng tôi tại Liên hợp Algonquin cam kết ủng hộ những nguồn năng lượng tái tạo. Nhưng đồng thời tôi nghĩ tất cả chúng ta cũng cần phải thực tế. Trái đất đã ở đây hàng tỉ năm trước khi chúng ta mất mang, rụng đuôi, bắt đầu đốt than đá, lái những chiếc xe chạy động cơ đốt trong, và nó sẽ tiếp tục ở đây, hoàn toàn không vấn đề gì, còn lâu, lâu lắm sau khi chúng ta chết hết rồi.”
“Khi người ta nói người ta muốn cứu Trái đất, thực ra ý họ là họ muốn cứu phong cách sống của mình. Chúng tôi phải thừa nhận rằng chúng tôi muốn có năng lượng và muốn có nhiều. Rằng chúng tôi cần nó - để nền văn minh càng ngày càng tiến bộ, để được ăn uống, được học hành, để sử dụng những thiết bị phức tạp theo dõi sát sao những kẻ độc tài trên thế giới, để giúp đỡ các nước Thế giới thứ Ba gia nhập Thế giới thứ Nhất. Dầu lửa, than đá, khí đốt tự nhiên và năng lượng hạt nhân là cách tốt nhất để tạo ra sức mạnh này.”
Đoạn phỏng vấn kết thúc và đám học giả nhảy vào, người chỉ trích, người hoan hô. Tuy nhiên, việc mổ xẻ Jessen sẽ được lòng quần chúng nhân dân hơn.
Cuối cùng, là khung cảnh truyền trực tiếp từ Tòa Thị chính, bốn người đang đứng trên bục: Jessen, ông thị trưởng, giám đốc Sở Cảnh sát và Gary Noble, đại diện Bộ An ninh Nội địa.
Ông thị trưởng đưa ra một thông báo ngắn gọn, rồi chuyển micro. Andi Jessen, trông vừa khắc nghiệt vừa đem đến sự an lòng, nói với tất cả mọi người rằng Algonquin đang làm hết thảy những gì có thể để kiểm soát tình hình. Một loạt thiết bị bảo vệ đã được đặt vào vị trí, tuy nhiên chị ta không cho biết đấy là những thiết bị gì.
Gây bất ngờ cho Rhyme, cũng như cho tất cả mọi người có mặt tại phòng họp, nhóm bốn nhân vật quyết định công khai nội dung thư yêu sách thứ hai. Rhyme đồ rằng lý do của quyết định này là nếu họ thất bại trong việc ngăn chặn Galt và có thêm người chết vì một vụ tấn công nữa thì quan hệ công chúng và, có lẽ, hậu quả pháp lý đối với Algonquin sẽ vô cùng tồi tệ.
Đám phóng viên ngay lập tức túm lấy tình tiết đó, nhao nhao đặt câu hỏi cho Jessen. Chị ta lạnh lùng đề nghị họ trật tự, rồi giải thích việc không thể đáp ứng yêu sách. Việc giảm lượng điện theo ý muốn của tên tội phạm sẽ dẫn đến thiệt hại hàng trăm triệu đô la. Và rất có khả năng sẽ dẫn đến nhiều cái chết hơn.
Chị ta nói thêm rằng an ninh quốc gia sẽ bị đe dọa vì những yêu sách kia sẽ cản trở các hoạt động của quân đội và các hoạt động khác của chính phủ. “Algonquin giữ vai trò quan trọng trong bảo vệ đất nước, chúng tôi sẽ không làm bất cứ việc gì khiến cho đất nước lâm nguy.”
Ngoạn mục chưa, Rhyme nghĩ. Chị ta đang xoay chuyển toàn bộ tình hình.
Cuối cùng, Jessen kết thúc bằng một phát biểu cá nhân kêu gọi Galt ra đầu thú với cảnh sát. Gã sẽ được đối xử công bằng. “Đừng khiến gia đình anh hay bất cứ ai phải chịu bất hạnh vì bi kịch xảy tới với anh. Chúng tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để giảm bớt nỗi đau cho anh. Nhưng xin anh hãy hành động đúng đắn, hãy ra đầu thú.”
Jessen không trả lời câu hỏi nào và rời khỏi bục chỉ mấy giây ngay sau khi nói xong, đôi giày cao gót gõ lóc cóc.
Rhyme để ý thấy rằng mặc dù sự thông cảm của chị ta là chân thành, chị ta không một lần thừa nhận công ty đã làm sai điều gì hoặc các đường điện cao thế thực ra đã có thể khiến Galt hay bất cứ ai khác mắc ung thư.
Rồi giám đốc Sở Cảnh sát phát biểu, cố gắng hết sức để đưa ra sự trấn an cụ thể. Cảnh sát và mật vụ liên bang đang được triển khai đồng loạt tìm kiếm Galt, Vệ binh Quốc gia sẽ sẵn sàng hỗ trợ nếu xảy ra những vụ tấn công mới hoặc lưới điện bị phá hoại.
Ông ta kết thúc bằng lời yêu cầu khẩn thiết các công dân hãy trình báo bất cứ điều gì khác thường.
Lời kêu gọi này hữu ích đấy, Rhyme nghĩ. Nếu có gì là trật tự trong ngày ở thành phố New York, thì đó chính là cái khác thường.
Rồi anh quay lại với số chứng cứ ít ỏi.

Chương trước Chương sau